Thứ Bảy, 1 tháng 12, 2012

ĐÀI LOAN CUỐI THU NHÂM THÂN


ĐÀI LOAN CUỐI THU NHÂM THÂN

(Vài cảm tưởng)

 Trần Văn Khê giữa đất trời Đài Loan

Trời Đài Loan cuối thu
Có hôm nắng đổ
Có bữa mưa dầm
Có ngày nắng choang sáng tỏ
Có lúc mù mịt tối om
Nhưng trời đã cho mình cái may
Ngày nào cũng thưởng thức được cái đẹp
Khi mắt nhìn danh lam thắng cảnh
Khi tai nghe tuyệt khúc hoan ca
Khi miệng nếm sơn hào hải vị
Khi lòng vui chan chứa tình người
Hưởng cái đẹp, lòng thấy vui một
Cho cái đẹp, lòng thấy vui mười
Ta đã giảng và sẽ giảng
Cho học sinh lớp Cao học
Cho sinh viên trường Đại học
Và nhiều trường khác tại Đài Loan
Các cô cậu rất ngoan
Ngồi say mê chăm chỉ
Đầu giờ, pha trà cho Thầy thấm giọng
Cuối giờ, xách cặp cho Thầy rảnh tay
Mỗi bước đi, môn sinh kính cẩn nhắc câu này:
“Xin Thầy coi chừng kẻo ngã”
Vì Thầy đang còn đau “thần kinh tọa”
Mỗi bước đi phải cẩn thận hơn thường

Tôi chắp tay tạ ơn Phật Trời
Đã cho mình sống với cái đẹp
Đẹp trong thiên nhiên
Đẹp trong nghệ thuật
Đẹp với con người
Chắp tay hoa, tạ bốn phương trời
Đã cho tôi giảng dạy cái Chân, thực hành cái Thiện
Để hòa mình với Chân Thiện Mỹ trên đời.

TRẦN VĂN KHÊ


1 CommentChronological   Reverse   Threaded
Add a Comment
     
lengochan wrote on Mar 25, '09
Nhìn Thầy trong hình thời trẻ thật phong độ sung mãn. Thầy ơi, cảnh đẹp, nhạc hay, người giỏi nhưng phải là người có mắt nhìn, tai thính, tâm cao thì mới thưởng thức được hết những cái hay, cái đẹp của trời đất đúng không Thầy.

Thương,

Con Ngọc Hân

1 nhận xét: