Thứ Năm, 14 tháng 12, 2017

CÓ NGƯỜI TÓC BẠC TRỌN TÌNH VỚI QUÊ

Rất thương Thầy tuổi cao, sức yếu về thăm lại nơi chôn nhau, cắt rốn với một nỗi buồn bâng khuâng vì thời gian, một tâm tình cô độc vì chỉ còn lại một mình ngày về thăm lại quê xưa...

Vĩnh Kim sông rộng tình dài
Ai buông tiếng hát u hoài cung tơ
Xuồng chao, nắng của ngày thơ
Sóng xô, gió lộng đôi bờ rạch xưa

Quê hương nhớ mấy cho vừa
Chuyện ngày tháng cũ như mưa trong lòng
Đò ơi! Cách trở mấy sông?
Quê ơi! Cách biệt muôn trùng đại dương!

Người về nhà cũ yêu thương
Xuồng về bến cũ lệ vương trên đàn

Hò… ơ…

“Ngó lên sở thượng thêm buồn
Muốn chăm cội rễ ngặt đường xa xôi”

Hò… ơ…

Chiều nay khói cuộn lên trời
Thương người về xứ mồ côi một mình
Nắng mờ xa khuất bóng hình
Có người tóc bạc trọn tình với quê.

- Viên Trân kính bút -