Nhạc sư Nguyễn Vĩnh Bảo - Ảnh tư liệu: Trần Văn Khê
Chương trình giới thiệu “Nhạc sư Vĩnh Bảo – người thầy lớn trong âm nhạc truyền thống Việt Nam” tại nhà Giáo sư Trần Văn Khê vào tối 19-1, diễn ra thật xúc động, hấp dẫn. Cuộc nói chuyện của ông đã thu hút sự quan tâm của đông đảo giới nghệ sĩ, nhạc công, khán giả lớn tuổi và cả các sinh viên, học sinh - những bạn trẻ yêu thích nhạc dân tộc.
Năm nay, nhạc sư Vĩnh Bảo (ảnh) đã bước vào tuổi 93. Dáng ông gầy, gương mặt hiền từ, nụ cười đôn hậu, lối nói chuyện dí dỏm, dễ thương, thể hiện sự lạc quan yêu đời, yêu người, đặc biệt là tình yêu lớn mà ông dành tặng cho âm nhạc truyền thống, nhất là nhạc tài tử cải lương.
Nhạc
sư Vĩnh Bảo tâm sự: “Mỗi khi đờn (đàn), tôi luôn muốn tiếng đờn nói
thay tôi những nghĩ suy, trăn trở, những buồn – vui của tâm hồn. Tôi
thường đờn trong trạng thái tĩnh lặng, thời khắc ấy đưa tôi đến gần với
thiền, cho tôi sự thư giãn thảnh thơi, tâm hồn được bay bổng với nhạc,
với điệu, với những bài bản truyền thống dân tộc”.
Hễ
nói chuyện nghề, về cách làm đàn, cách đánh đàn và khi biểu diễn để
giải thích các hơi, điệu, cách sắp chữ, sắp câu, những thủ pháp đặc thù
của nhạc tài tử (rung, nhấn, mổ)… ánh mắt ông lại long lanh, tinh thần
ông lại phấn chấn. Khi ông lướt tay trên dây đàn, những bài Dạ cổ hoài lang, Tiếng xưa, rồi bài bản tài tử Nam Xuân, Văn Thiên Tường, Tứ đại oán…
nghe sao da diết, đầy cảm xúc. Nhưng cũng với những ngón đàn ấy, ông
nhấn, ông tô điểm cho nốt đàn để biến thiên các tiết tấu đang buồn thành
vui, lúc đang vui bỗng chợt buồn… khiến khán giả ngẩn ngơ thán phục.
Thời
gian gần đây nhạc sư Vĩnh Bảo ít tiếp cận, biểu diễn phục vụ công
chúng, nhưng đó không phải là ông ngừng làm việc. Ông vẫn luôn nặng tình
với âm nhạc, nhất là nhạc tài tử Nam bộ. Trước đây, ông từng đến các
nước Pháp, Mỹ… để giảng dạy và biểu diễn. Khoảng 5 năm trở lại đây, ông
thực hiện rất hiệu quả việc dạy đàn qua internet cho học sinh người nước
ngoài. Với ông, việc truyền dạy nghề là niềm vui, là hạnh phúc. Ông
luôn muốn truyền dạy cho học trò những gì mình có và mong mỏi các học
trò sẽ giỏi hơn, có nhiều sáng tạo hơn ông, để có thể góp sức gìn giữ và
bảo tồn âm nhạc truyền thống dân tộc.
Có
lẽ tâm tư người thầy, người nhạc sĩ, người nghệ sĩ tài hoa luôn vướng
bận chuyện truyền nghề, gìn giữ và bảo tồn những giá trị nghệ thuật âm
nhạc dân tộc quý báu, thế nên ông đã gửi gắm nhiều suy tư, trăn trở vào
bài thơ ông sáng tác cho riêng mình, chất chứa nhiều xúc cảm.
“Nhả chút tơ tằm lên phím nhạc
Gởi vào cung bậc ít tâm tư
Nắn dây, giọng oán từng hơi thở
Gởi với đường tơ muôn mảnh lòng”.
Gởi vào cung bậc ít tâm tư
Nắn dây, giọng oán từng hơi thở
Gởi với đường tơ muôn mảnh lòng”.
Giáo
sư Trần Văn Khê – người bạn tri kỷ của nhạc sư Vĩnh Bảo, chia sẻ: “Dù
nhạc sư Vĩnh Bảo đã 93 tuổi, nhưng ngón đờn của anh vẫn y như thời trẻ,
bay bướm, giản dị nhưng sâu sắc như đưa khán giả vào cõi mộng. Anh còn
là người khiêm tốn, thích dạy học, nói và viết cả tiếng Anh, tiếng Pháp,
còn tài đóng đàn của anh thật tuyệt vời. Tôi rất hạnh phúc khi có được
người bạn tri kỷ, tài hoa như anh!”
Năm
2006, nhạc sư Nguyễn Vĩnh Bảo được vinh danh tại Hội thảo Dân tộc nhạc
học thế giới tổ chức tại Mỹ. Hội thảo có đến 800 giám khảo thực hiện
việc tuyển chọn và vinh danh 5 người thuộc dạng “quốc gia chi bảo”, có
những đóng góp to lớn trong việc giữ gìn nghệ thuật cổ truyền dân tộc
các nước. Bên cạnh Việt Nam là các nước Ấn Độ, Trung Quốc, Nhật Bản và
Hàn Quốc.
Năm 2008, nhạc sư Nguyễn Vĩnh Bảo vinh dự được Bộ Văn hóa Pháp trao tặng Huy chương Văn học nghệ thuật.
|
THÚY BÌNH
(Sài Gòn Giải Phóng)
1 Comment
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét