Thứ Tư, 3 tháng 10, 2012

CÂU HÒ ĐIỆU LÝ THẮM TÌNH QUÊ HƯƠNG

CÂU HÒ ĐIỆU LÝ THẮM TÌNH QUÊ HƯƠNG

Nhân buổi nói chuyện của Giáo sư Trần Văn Khê tại câu lạc bộ Ca múa nhạc Quận 1, đêm mồng chín tháng ba năm 1989


Nghe Anh hát, nghe Anh đàn
Tình yêu dân tộc ngập tràn con tim
Cung Thương dào dạt nỗi niềm
Câu hò điệu lý càng thêm mặn mà
Tình Anh non nước bao la
Đức tài hai chữ hài hòa trong Anh
Lắng nghe chim hót trên cành
Say nhìn cánh bướm liệng vành trêu ngươi
Mặt trời vừa lặn sau đồi
Mặt trăng lên giữa biển khơi sóng vàng (1)
Là khi Anh lựa phím đàn
Phổ vào cung bực tình tang… tự tình
Lời ca vang giữa đêm thanh
Tiếng ru êm ái thắm tình quê hương
Mai đây, Anh lại lên đường
Thân tằm nhả kén… tơ vương mộng đời
Đem niềm vui đến cho đời
Phát huy nghệ thuật tuyệt vời cao siêu
Anh thông suốt đủ mọi điều
Là “Từ điển sống” am nhiều tích xưa (2)
Ngợi ca Anh mấy chẳng vừa
Quý thương Anh mấy cũng chưa hết lời
Anh làm rạng rỡ giống nòi
Anh tô điểm sáng khung trời Việt Nam!

TÔN NỮ HỶ KHƯƠNG MUỘI MUỘI

Nam Đô giữa mùa Xuân Kỷ Tỵ
(09/06/1989)

(1) Trong bài thơ “Tự thuật” của Anh năm vừa rồi có câu:

Đợi ngắm trăng lên vàng mặt biển
Chờ xem chiều xuống đỏ chân trời

(2) Trong các chuyến đi diễn thuyết trên thế giới, Anh đã có lần nói về “Chuyện cổ Việt Nam” và các bạn hữu thường tặng Anh biệt danh là “Từ điển sống”.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét