Thứ Sáu, 9 tháng 11, 2012

ĐÊM NGHE CỔ CẦM

ĐÊM NGHE CỔ CẦM


Cung, Thương, Giốc, Chủy, Vũ
Ngũ cung dạo so âm
Thêm dây Văn, dây Võ
Kỳ ảo thất huyền cầm!

Nhớ Bá Nha thuở trước
Khúc "Lưu thủy, cao sơn"
Tử Kỳ duyên tri ngộ
Không bạn - vỡ tan đờn!

Dấu chân ngài Khổng Tử
Rời nước Lỗ ra đi
"U Lan" lời không nói
Đâu là hướng hồi quy?

Tiếng cầm ai Tư Mã
Nhạc khúc "Phụng Cầu Hoàng"
Trác Văn Quân cảm động
Nối duyên mộng Tương lang!

Mấy nghìn năm có lẻ
Ai vương nợ chi nhau?
Cho cổ cầm lắng dịu
Gieo tình với người sau!


Khánh Vân thương tặng Thầy
 
Sau khi nghe đi nghe lại nhiều lần "Truyền Thuyết Về Các Cây Đàn" do Thầy kể chuyện về Cổ Cầm - Trung Quốc, Mã Đầu Cầm - Mông Cổ & Đàn Đáy Việt Nam, Con xúc động với tình bạn tri âm của Bá Nha - Tử Kỳ qua giọng kể truyền cảm của Thầy nên đã ngồi viết một mạch bài thơ này. Cám ơn Thầy lắm lắm vì qua câu chuyện cảm động, Con còn được học rất nhiều điều về lịch sử, văn hóa, âm nhạc và đạo đức của người xưa...

Saigon mùa hạ 2007

1 nhận xét:

  1. trantruongca wrote on Jul 27, '08, edited on Jul 29, '08

    Kh V ơi!

    Đọc lại thơ con đầy thú vị
    Thảo đôi vần góp ý với con đây !

    Thêm hai dây Văn, Võ
    Năm âm thành bảy âm
    Khắp nơi trên hoàn vũ
    Vang tiếng "thất huyền cầm"

    Bá Nha theo sách sử
    Đàn Lưu Thủy Cao San
    Đôi tri âm Bá, Tử,
    Bạn mất, đập tan đàn!!!!

    Có ai như Khổng Tử?
    Nát ruột vẫn ra đi
    Buồn Vua, rời nước Lỗ
    "Hành nhân hà thời qui?"

    Cắt cớ Chàng Tư Mã
    Đàn khúc Phụng cầu hoàng
    Trác nương nghe rộn rã
    Bỏ nhà theo tân lang

    Ngàn năm sau có lẽ
    Tri âm vẫn tìm nhau
    Tiếng cổ cầm có thể
    Gợi Tình đến ngàn sau.......

    Thầy TVK

    trantruongca wrote on Jul 17, '08, edited on Jul 18, '08

    Thương gởi Khánh Vân!

    Thầy vừa đọc bài thơ con đã sáng tác sau khi nghe tiếng cổ cầm. Con chỉ nghe những trích đoạn đàn cổ cầm trong dĩa hát Thầy thuật lại chuyện Bá Nha Tử Kỳ va nói về xuất xứ của đàn cổ cầm, mà đã viết được một bài thơ hay như vậy!!! Thầy rất ngạc nhiên khi biết con mới chỉ 20 tuổi mà tư tưởng con rất già dặn và sâu sắc như thế!

    Bài thơ con làm rất hay, vừa nhắc lại lúc Phục Hy tạo ra cây đờn chỉ có 5 dây mang tên Cung, Thương, Giốc, Chuỷ, Vũ, rồi con lại biết có cả thêm dây "Văn", dây "Võ", con lại có dịp nhắc lại tên của 3 danh cầm Bá Nha, Tư Mã Tương Như và Đức Khổng Tử, lại có tên của 3 bản nhạc danh tiếng là Cao sơn lưu thuỷ, Phụng Cầu hoàng và U lan.

    Câu chuyện thầy thuật ra và ghi lại vào trong dĩa hát nếu mà được mỗi thính giả nhớ như con thì Thầy rất thoả mãn vì khi thuật câu chuyện, Thầy chỉ muốn gởi qua một số kiến thức nhưng không nói thành câu giảng dạy mà chỉ lồng vào những câu chuyện như "chuyện đời xưa", không ngờ được con gói gọn lại trong một bài thơ: thật tuyệt!

    Dầu không được học trực tiếp với thầy nhưng khi con nghe dĩa hát và làm thành bài thơ sau khi nghe tiếng cổ cầm, Thầy thấy rằng cách "trả bài" của con rất thi vị và dễ thương. Thầy nhận con làm môn sinh từ ngày đầu tiên nhận được bài thơ con tặng Thầy. Và sau khi con xin phép ôm Thầy, Thầy cũng mở rộng vòng tay để ôm đứa môn sinh nhạy cảm với nghệ thuật, có đủ trí nhớ để thuật lại câu chuyện Thầy đã kể một cách rất rõ ràng và thi vị, có luôn cả nhận thức đâu là đại cương, đâu là chi tiết... khiến thầy rất vui.

    Hôm nay đọc lại bài thơ con đã tặng Thầy, con cài lên Blog, Thầy viết mấy dòng này để cám ơn con về bài thơ con tặng Thầy và thương gởi con tất cả tình quí thương của Thầy cho con, một môn sinh lý tưởng, một người đã có công rất lớn trong việc hình thành Blog của Thầy và sẽ tiếp tục góp sức với Thầy để đem những suy tư của Thầy về Âm Nhạc truyền thống "sâu trong dân và rộng khắp năm châu".

    Thầy ôm hôn con nhiều để cám ơn con.

    Thương chúc con được nhiều sức khoẻ và thành công trong mọi việc.

    Thầy TVK

    Trả lờiXóa