KHÔN DỨT RA VỀ
Mỗi lần nghe Giáo sư Khê
Lời vàng, ý ngọc say mê tâm hồn
Đề tài âm nhạc bộ môn
Xề xang, liu cống lại gồm thơ ca
Văn chương lưu loát mặn mà
Đông Tây phối hợp, xôn pha rê đồ
Việt Nam vang dậy tiếng hô
Bắc Ninh quan họ màu tô trữ tình
Hò lơ Cò lả, Trúc xinh
Cải lương, Hát bội, tụng kinh trên chùa
Món gì cũng chẳng chịu thua
Tờ rưng dân tộc được mùa Tây Nguyên
Hát Chèo cũng đậm đà duyên
Nhiệt tình sôi nổi, hồn nhiên yêu nghề
Ai nghe không dứt ra về
Đêm còn văng vẳng xang xề đồ rê
Năm canh hình bóng Văn Khê
Mê thật là mê!
HỮU TÙNG NGUYỄN BÁCH
----------------------------------------------------------
Năm 1978, tôi được mời nói chuyện về âm nhạc Việt Nam ngày 22 tháng 5. Sáng ngày 23 tháng 5, tôi đi sớm vào trường nhạc Hà Nội để giảng cho học sinh học nhạc dân tộc. Trưa về, gặp cụ Nguyễn Bách, một bác sĩ về hưu ngồi đợi tôi tại phòng tiếp tân.
Hỏi thăm cụ gặp tôi có chuyện gì, cụ trả lời rằng: cụ muốn trao tôi một bài thơ mới đặt cho tôi. Khi hỏi sao cụ không nhờ các anh chị em tiếp tân trao lại cho tôi cũng được, cụ nói: “Sau khi nghe Giáo sư nói chuyện, tôi thức luôn để làm bài thơ tặng Giáo sư, tôi chép vào giấy sạch sẽ. Đến đây, nghe Giáo sư đã đi vào trường Nhạc, tôi đợi Giáo sư về trao bài thơ này tận tay vì không muốn có bàn tay ai khác cầm bài thơ này trước Giáo sư”.
Tôi cám ơn Bác sĩ Nguyễn Bách, lòng vô cùng xúc động khi mở bức thư:
“Bài thơ kính tặng Giáo sư Trần Văn Khê, sau khi nghe Giáo sư nói chuyện về âm nhạc lần thứ ba, năm thứ ba ngày 22 tháng 5 năm 1978”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét